Katty Gal
Cứ là mình thôi!
Showing posts with label doc sach. Show all posts
"Adam ngây thơ, mơ mộng. Kẻ nào muốn đấu lại với con rắn nhiều đầu của bản chất con người phải trả giá một trời thương đau và gia đình hắn cũng phải trả giá cùng hắn! Và chỉ đến khi trút hơi thở cuối cùng anh mới hiểu ra, cuộc đời anh tóm lại cũng chẳng hơn một giọt nước trong đại dương bao la vô tận!
“Sao, cô
đã tìm được hạnh phúc cho mình chưa?”
Nếu như mỗi tác phẩm văn chương của
Patrick Modiano là một bản nhạc thì Ở
quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối là một khúc nhạc buồn. Nó đẹp nhưng hoang
mang và u sầu quá đỗi.
Những con người trong khúc nhạc ấy là những
kẻ lạc lõng, trôi dạt giữa cuộc đời, cố tìm lấy một điểm neo đậu nhưng tuồng
như vô vọng.
Cuốn sách có dung lượng ngắn nhưng vô cùng
sâu. Nó gợi lên trong lòng người đọc một cảm giác trống rỗng và chông chênh khó
tả.
Một cô gái cố trốn chạy những bóng ma quá
khứ, những ám ảnh mơ hồ nhưng tất cả chỉ là một vòng lặp vĩnh cửu của thời gian.
Một anh sinh viên biết mình không thuộc về
ngôi trường đó, không thuộc về cuộc đời đó, nhưng bản thân anh lại chẳng thể tự
quyết định lấy cuộc sống của mình. Anh cứ chờ mãi, chờ có người nói cho anh biết,
chờ người ta đẩy anh một cú cuối cùng.
Cuộc đời vô định, bản thân chẳng thuộc về
một ai, chẳng thuộc về nơi nào. Người ta cố tìm cách níu giữ, cố tạo ra những mối
ràng buộc nhưng chúng quá mỏng manh.
KATT.
“5cm/s không chỉ là vận tốc của những cánh
anh đào rơi, mà còn là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất
bao cảm xúc thiết tha nhất của tình đầu.”
Bộ phim này mình đã xem từ lâu, giờ nhớ lại
thì cũng không rõ tại sao lúc ấy lại chọn xem phim nữa. Cũng không phải là ai
đó giới thiệu hay thuyết phục xem, có lẽ chỉ đơn giản là chọn đại một phim
anime xem thử coi sao. Khi đó xem xong, ấn tượng về phim chỉ đơn giản hai chữ đẹp
và buồn, không suy nghĩ gì thêm và rồi quên bẵng.
Cho tới dạo gần đây, tự dưng thường xuyên
bắt gặp lại cái tên 5cm/s, trong đầu mình cố nhớ lại xem cụ thể thì nội dung của
nó là gì nhưng không mấy tác dụng, cuối cùng quyết định mò mẫm lôi phim ra xem
một lần nữa.
Lần này coi xong phim vẫn đẹp và buồn nhưng không chỉ có vậy. Cũng suy đoán gớm lắm mà chẳng biết có đúng ý tác giả không, hay là toàn do mình tự vẽ hươu vẽ vượn…vậy là đọc nốt cả truyện luôn. Lần này thì rõ rồi, khỏi cần băn khoăn nữa, nên là viết review kép cho các bạn thôi.
Nếu hỏi nên xem phim hay đọc truyện thì
mình sẽ nói…hỏi chi mà khó vậy, thôi cả hai cho rồi. Bởi phim và truyện, mỗi thứ
đều có đời sống riêng và nét đặc trưng riêng. Xem phim để thấy vẻ đẹp của hình ảnh,
để thấy từng nhân vật và những cảm xúc thành hình. Còn đọc truyện, là để sống
sâu hơn cùng nhân vật, để cảm nhận rõ từng ngẫm nghĩ và suy tư.
5cm/s, là vận tốc của cánh hoa anh đào rơi,
nhưng cũng là bước đi của đời người, dù rất chậm nhưng nếu như không biết nắm bắt,
chỉ cần vài lần buông lơi là bao điều tốt đẹp cũng sẽ từng bước vụt tan.
Những lời chưa thể nói ra và những lá thư
chẳng bao giờ tới tay người nhận.
Ngay từ đầu, dù là trên chuyến tàu hay khi
chuyển tới nơi ở mới, Takaki đã luôn thầm mong Akari đừng chờ mình, đừng nhớ tới
mình. Vậy nhưng, bản thân anh lại chẳng thể nào quên.
Takaki không thể dễ dàng bộc lộ cảm xúc của
mình với người con gái anh yêu. Akari cố gắng duy trì sợi dây liên lạc giữa họ,
nhưng sự giao tiếp ko thể chỉ tới từ một phía. Cuối cùng, cô là người bước tiếp
còn anh thì cứ mãi nhìn về quá khứ.
Akari chẳng làm gì sai, cuộc sống là như vậy.
Tình cảm cũng giống như một cái cây, cần được tưới tắm và vun vén mỗi ngày. Cô
không thể cứ mãi một mình nỗ lực khi mà không chắc người ấy có còn dành tình cảm
tương tự cho mình hay không.
Vậy đó, điều gì cần nói ra thì vẫn phải
nói, dù khó khăn cỡ nào.
“Tôi tự hỏi chúng ta nên đi bao
xa?
Liệu chúng ta có thể đi được bao xa?”
Vì cứ hỏi như vậy nên mới khổ, thay vì hỏi
thì cứ phải đi cái đã, xem nó tới đâu, vậy có phải tốt hơn không.
Takaki không biết bản thân mình đang tìm
kiếm điều gì? Để rồi anh cứ mãi nuối tiếc với những gì bản thân ko thể nắm bắt,
mãi chìm trong quá khứ…với cuộc sống mà anh đã có thể có nếu anh tới với Akari.
Bởi vậy, nếu biết là có thể tranh đấu thì
hãy tranh đấu tới cùng, bằng không là vô vọng thì thà chọn một kết thúc buồn, còn
hơn là một nỗi buồn không bao giờ kết thúc.
P/S: Dù nói vậy nhưng phim đâu quá thê
lương, cuối cùng là một cái HE đó chứ. Takaki đã có thể mỉm cười với quá khứ,
và sau tất cả anh đã có thể bước tiếp. Vậy nên kết luận là gì: Đừng như Takaki
khúc đầu, hãy như Takaki khúc kết.
KATT.
Phía sau nghi can X là một truyện trinh
thám. Vâng, nếu như đang tìm một cuốn trinh thám thì lần này bạn rơi vào đúng tổ
rồi, không giống như trường hợp Vụ Án – Franz Kapka đâu. Yên tâm. Mình hứa.
Tuy nhiên thì cũng phải cảnh báo luôn đây
là trinh thám Nhật, chứ không phải Âu Mỹ, kẻo bà con nhảy nhầm hố. Trinh thám
thì cũng có ba bảy đường.
Bìa trước - sau kèm luôn giá cho tiện nhé!
Higashino Keigo, tác giả của cuốn này, là một trong những
tác giả viết trinh thám hàng đầu ở Nhật. So với Bạch dạ hành, cuốn khác của cùng tác giả, thì Phía sau nghi can X có vẻ “dễ thương” hơn, nghĩa là ít chữ hơn để
phải đọc và ít tiền hơn để rút hầu bao. Tuy nhiên, ít chữ hơn không có nghĩa là
ít chất hơn.
Trong trường hợp này, bạn không cần đau đầu
chạy đua với tay thám tử trong truyện xem ai tìm ra thủ phạm trước, bởi bạn đã
biết tỏng đó là ai rồi (khổ thân tay thám tử). Vấn đề ở đây là, rốt cuộc thủ phạm
đã làm gì và làm như thế nào mà dắt mũi được cả đám thám tử điều tra theo ý
mình.
Không giống như Sherlock Holmes, thám tử
không phải là nhân vật chính trong câu chuyện (khổ thân anh lần nữa), mà lại là
hung thủ. Thậm chí mình cũng không dám chắc sau khi đọc tới trang cuối cùng, bạn
có thể ghét được kẻ thủ ác hay không.
Một anh giáo dạy toán cấp ba với cái đầu của
một thiên tài, có thể làm những gì vì người phụ nữ mà anh ta yêu? Một con người
quá tình cảm nhưng cũng quá lạnh lùng. Và thậm chí, thứ tình cảm mà anh dành
cho người phụ nữ ấy, liệu có đúng là tình yêu hay không?
Đối với mình thì thứ đem lại trò vui cho một
cuốn truyện trinh thám, nói cho cùng, chính là cuộc chơi giữa tác giả và người
đọc. Anh có đủ khôn khéo để đánh lừa người đọc đến cùng? Và sau rốt, người ta
có cảm thấy hài lòng khi nhận ra mình bị lừa hay không?
Khi đọc tới dòng cuối cùng của cuốn truyện
này vào lúc hai giờ sáng, thú thực là mình có chút bực mình. Kiểu như cái quái
gì vậy, ai lại chơi như vậy (với ông tác giả) và có cần phải làm tới mức đó hay
không (lần này là với anh giáo cấp ba).
Nhưng tới khi ngủ dậy và nghĩ kỹ lại thì
mình bắt đầu nguôi ngoai. Cú phốt về thời gian có thể cho qua (mặc dù trong bụng
vẫn chưa phục ông tác giả lắm). Còn về phần còn lại, tuy chưa hoàn toàn hài
lòng nhưng có thể chấp nhận được. Ít ra thì tác giả không chỉ chăm chăm lừa
mình mà còn đưa ra được vài điều đáng để mà ngẫm.
Ai cho con người ta cái quyền phán xét liệu
mạng sống của một người có đáng giá hay không?
Tóm gọn lại thì Phía sau nghi can X là một truyện ổn, hấp dẫn, kịch tính, một khi
đã bắt đầu đọc thì bạn sẽ khó mà ngừng việc muốn lật sang trang tiếp theo. Và
cái đáng trọng của truyện là không chỉ đơn thuần dùng cốt truyện giật gân để
câu khách, mà nó còn chứa đựng một vài điều đáng giá.
P/S: À mà phần review ở bìa sau cũng lừa
tình phết nhé. Khi đọc xong đoạn đó mình đã mường tượng tới một câu chuyện khác
kìa. Nhưng thôi, vì truyện hay nên xí xóa cho qua.
KATT.
Bữa nay mới đọc xong "Vụ án" của
Kapka nên quyết định nhiều lời, review vui một chút để cả nhà dễ bề lựa chọn.
Không phải truyện trinh thám nha cả nhà. Dứt
khoát không!
Chỉ định: Nếu
bạn là fan của Kapka (đương nhiên, nói thừa quá); hoặc là người ưa suy tư, triết
lý, thích đào sâu suy luận tới tầng tầng lớp lớp các ẩn ý…Katt xin đảm bảo “Vụ
án” chính là mỏ vàng cho các “cao nhân” thỏa sức đào.
Chống chỉ
định: Đọc để giải trí, thư giãn, fan trinh thám thích ly kỳ gay cấn…Đặc biệt chớ
có nghĩ đây là quyển sách để đọc trước lúc say giấc nồng nha.
Nếu vẫn ngoan cố, rất có thể bạn sẽ gặp phải
những tác dụng phụ điển hình như:
* Đọc xong mà cứ như chưa đọc;
* Không khỏi đập đầu xuống gối mà phẫn uất:
là mình quá ngu hay tác giả chính là một troller cao thủ ^-^!!
He he...ngắn gọn vậy thôi đó. Hẹn cả nhà khi Katt nhắm được nạn nhân tiếp theo.
Katt.
Bài đăng phổ biến
-
Vài năm trở lại đây, cụm từ “thời trang tối giản” được nhắc đến khá nhiều và đã trở thành một xu hướng. Có thể bạn se...
-
Nhắc đến balo là chắc hẳn nhiều chị em nghĩ ngay đến mấy cái ba lô cổ lỗ sĩ từ thời đi học. Ngẫm lại thì đúng là bả...
-
Gần đây Katt mới có dịp xem Bá vương biệt cơ, bởi phim dài quá, mà mình thì lười. Nhưng khi xem xong thì quả thực là chẳng phí thời gian c...
-
Ren vẫn luôn là một trong những sự lựa chọn hàng đầu của phái đẹp khi lựa chọn trang phục. Trong mùa thời trang xuân hè 20...
Katt - reading
"... con người thường cười cái nhân hậu và tốt đẹp, đấy chỉ là nhẹ dạ..."
tagged:
favorites
by Romain Gary
Thích cái cười thông minh mà thẳm sâu là hiện thực chua xót này quá đỗi.
tagged:
favorites